Welcome To My Channel Đã vào đây thì nhớ Like và Sub kênh ủng hộ AD nha yêu mn nhiều ^^ Thời Gian Đăng Video : Chiều 4h - 6h15• Điểm Yếu : Hay lười làm v Nhật ký Vàng Anh xoay quanh những câu chuyện về cuộc sống thường ngày của các cô cậu học trò ở lứa tuổi trung học phổ thông mà nhân vật chính là Vàng Anh. Ở độ tuổi mới lớn, Vàng Anh cũng như bao bạn bè cùng trang lứa bắt đầu làm quen với những mối quan hệ trong xã hội và dĩ nhiên cũng sẽ gặp phải những băn khoăn, thắc mắc, khó xử. Ở Nhật Bản, còn dùng Hoàng kỳ với tên khoa học là Astralus hoantchy Franch. (Astrslus reflexistipulus Miq) và một số địa phương của Trung Quốc còn dùng nhiều cây khác để dùng làm Hoàng kỳ như: Astralus tongolensis Ulbr. Tag: cay hoang ky, vi thuoc hoang ky, cong dung hoang ky, Hinh anh cay hoang Nữ hoàng Margrethe II của Đan Mạch, em họ của Nữ hoàng Elizabeth II, giờ đây trở thành người quân vương trị vì lâu nhất tại châu Âu sau khi chị họ qua đời. Nữ hoàng Margrethe II, 82 tuổi, là một người có tính cách nghệ sĩ và nghiện thuốc lá nặng. 記事本 /Kelly Chen - 陳慧琳 .Trần Tuệ Lâm - Kim Thành Vũ. Nhật Ký /Triệu Hoàng.[Vietsub+Pinyin]: Dành cho các bạn học tiếng trung (bật phần phụ đề).#nhatky # . Truyện Audio CV Hồi Ký Nhật ký Hoàng Vi 84 người đang đọc truyện này. Tác giả Li Ni thông minh Thể Loại Hồi Ký Tình trạng Còn Tiếp Lần Cuối Cập Nhật 1 năm trước Năm xuất bản 2019 Số Chữ 34,414 Độ Tuổi 18+ Lượt xem 11,785 Từ Khoá Hồi Ký Truyện Voz Tổng đề cử Nhật ký Hoàng Vi Đã có 2 người đánh giá / Tổng đề cử Giới thiệu Mục Lục Nghe Audio Kiếm Điểm Nhật ký Hoàng Vi là phần 2 của bộ truyện Nhà Nàng Ở Cạnh Nhà Tôi Một câu chuyện viết theo dạng tâm sự và nhật kí của một anh chàng mới lớn nên mang lời kể thật thà và hài ước. Nhưng cũng chính vì thế mà truyện được người đọc đón nhận dễ dàng và coi nó như một liều thuốc xả stress không mang nặng tính văn học và bỏ qua những quy tắc nghiêm khắc của văn chương. Hãy cười thoải mái và cũng có lúc phải lặng với mối tình của hai nhân vật chính bạn nhé! Chúc các bạn đọc truyệnvui vẻ!!! Nhật ký Vàng Anh bộ phim truyền hình tương tác dành cho giới trẻ, xoay quanh những câu chuyện của lứa tuổi mới lớn. Phim lên sóng truyền hình từ 2006 đến tháng 10/2007. Bộ phim thật sự đã để lại nhiều ấn tượng trong lòng khán giả hơn 12 năm về trước. Giờ đây, sau ngần ấy năm, dàn diễn viên góp mặt trong bộ phim đã có những thay đổi từ ngoại hình đến sự nghiệp. Hoàng Thùy Linh Là diễn viên thủ vai nữ chính trong Nhật ký Vàng Anh lên sóng vào năm 2007, Hoàng Thùy Linh vụt sáng trở thành gương mặt được đông đảo khán giả trẻ biết đến. Ngay sau khi bộ phim bị dừng phát sóng vì scandal ngày đó, Hoàng Thùy Linh tạm rút về phía sau trong một khoảng thời gian dài. Cô rơi vào khủng hoảng khi người bạn trai mới biến mất sau một đêm. Phải mất 3 năm, Hoàng Thùy Linh mới có đủ bản lĩnh trở lại showbiz Việt với vai trò là ca sĩ và bắt đầu đẩy mạnh hướng đi này. Hoàng Thùy Linh giờ đã là một quý cô ngoài 30 với nhan sắc tự nhiên đẹp lay động lòng người. Ảnh FBNV 12 năm sau ngày Nhật Ký Vàng Anh được phát sóng, Hoàng Thùy Linh giờ đã là một quý cô ngoài 30 với nhan sắc tự nhiên đẹp lay động lòng người. Sống mũi cao chuẩn mực, ánh mắt mơ màng cùng khuôn môi trái tim gợi cảm... tất cả đường nét trên khuôn mặt của Hoàng Thùy Linh đều rất hài hòa và dù make up đơn giản hay sắc nét đều khiến bao trái tim ngẩn ngơ khi ngắm nhìn. >> Xem thêm Xinh đẹp và giàu có nhưng Hoàng Thuỳ Linh vẫn mãi độc thân tuổi 31 Phong cách thời trang thời thượng của cô luôn nằm top mặc đẹp. Ảnh FBNV Được xem là mỹ nhân sexy của showbiz Việt, Hoàng Thùy Linh luôn có nhiều vệ tinh vây quanh kèm theo đó là những mối tình tốn nhiều giấy mực. Thế nhưng sau cùng Hoàng Thùy Linh vẫn chưa tìm được bến đỗ bình yên cho mình. Hoàng Thùy Linh tự mình tậu được xế hộp tiền tỷ. Ảnh FBNV Tuy có đường tình lận đận song Hoàng Thùy Linh luôn nhận được sự quan tâm và ủng hộ từ gia đình lẫn khán giả. Đã bước sang tuổi 31, các fan vẫn hy vọng cô nàng sẽ chọn được cho mình 1 bờ vai vững chắc và gắn bó suốt đời. Mới đây, Hoàng Thùy Linh ra ca khúc mới "Để Mị nói cho mà nghe" nhận được phản ứng tốt từ khán giả. Bên cạnh đó, cô còn tham gia vai nữ chính trong phim truyền hình "Mê cung" về đề tài hình sự. Ảnh FBNV Khối tài sản của Hoàng Thùy Linh phải kể đến căn nhà tiền tỷ với nội thất sang trọng, có view bao quát toàn cảnh thành phố. Ảnh FBNV Ngoài ra, nữ diễn viên còn có một căn biệt thự trên Tam Đảo để gia đình nghỉ dưỡng. Ảnh FBNV Một góc trong bộ sưu tập giày dép của Hoàng Thùy Linh được nữ ca sĩ khoe trên trang cá nhân trước đây. Hầu hết trong số đó đều đến từ thương hiệu Christian Louboutin với giá từ 20 triệu đồng trở lên. Ảnh FBNV MC Thanh Vân Thanh Vân là một trong những mỹ nhân của dàn sao phim Nhật ký Vàng Anh tham gia cả phần 1 và 2. Nếu nói về nhan sắc, gương mặt của Thanh Vân vẫn vẹn nguyên những nét đẹp như thời còn là một cô nữ sinh đóng Nhật Ký Vàng Anh, vẫn khuôn miệng rộng với nụ cười sáng rạng rỡ, đôi mắt long lanh cùng sống mũi cao thon gọn, thậm chí gương mặt bầu bĩnh của Thanh Vân vẫn hệt như ngày ấy. Thanh Vân khiến nhiều người chú ý bởi vòng 1 "siêu khủng". Ảnh FBNV Hiện tại, dù đã là mẹ 1 con, trải qua sóng gió hôn nhân và trở thành một quý cô ngoài 30, thì nhan sắc của Thanh Vân xinh đẹp nổi bật. Khuôn mặt xinh đẹp cùng nụ cười tươi rạng rỡ của Thanh Vân luôn là điều khiến công chúng yêu mến nhất. >> Đừng bỏ lỡ Khi sao Việt bị "ném đá" vì... thương con MC Thanh Vân ngày càng xinh đẹp khiến nhiều người ngưỡng mộ. Ảnh FBNV Nhan sắc vẫn vậy nhưng vóc dáng của Thanh Vân lại nóng bỏng, gợi cảm hơn xưa gấp bội. Thanh Vân của hiện tại thừa nhận chuyện tác động dao kéo đại tu vòng 1, mẹ 1 con không ngại phô diễn "đôi gò bồng đảo" đã qua chỉnh sửa trong những thiết kế nóng bỏng, đốt mắt người nhìn. Hiện tại ngoài công việc MC, diễn viên, Vân Hugo còn là bà chủ kinh doanh 2 quán ăn. Ảnh FBNV Sau thời gian làm việc miệt mài, Vân Hugo tích góp mua được một căn nhà riêng để sống cùng con trai. Ảnh FBNV Người đẹp cũng biết cách tự thưởng cho mình bằng những chuyến du ngoạn. Ảnh FBNV Vân Hugo từng khiến fan ngạc nhiên vì món quà đắt tiền là chiếc điện thoại Vertu, kèm theo việc số tài khoản được tăng thêm 1 tỷ đồng trước ngày sinh nhật. Ảnh FBNV Trang Pháp Xuất hiện trong phần 2 của phim, Trang Pháp vào vai Thảo Uyên - cô bạn xấu tính, hay ghen ghét, "chơi xấu" Vàng Anh. Ngày đó, Trang Pháp là cái tên ít được công chúng quan tâm nhất. Tuy nhiên, sau nhiều năm nỗ lực, cô dần khẳng định mình trên con đường sáng tác nhạc. Người đẹp Trang Pháp của "Nhật ký Vàng Anh" giờ cũng đổi khác hơn trước về gu thời trang. Ảnh FBNV Sau khi chia tay nhạc sĩ Dương Khắc Linh, Trang Pháp chưa tiết lộ nhiều về chuyện tình cảm hiện tại. Ảnh FBNV Sự nghiệp ca hát, và sáng tác nhạc giúp Trang Pháp có được kinh tế ổn định. Ảnh FBNV Nhan sắc của cô ngày càng thăng hạng. Ảnh FBNV Ly Kute Cô nàng "Dịu" đanh đá, chua ngoa của Nhật Ký Vàng Anh ngày nào nay đã bước vào độ tuổi 30 và là mẹ 1 con. Hơn chục năm qua đi, Ly Kute vẫn giữ nguyên nhan sắc tươi trẻ với nụ cười má lúm không lẫn đi đâu được của mình. Thậm chí nhiều người còn nhận xét, nhìn Ly Kute còn xinh đẹp trẻ trung hơn nhiều so với ngày đóng Nhật Ký Vàng Anh. Ly Kute vẫn giữ nguyên nhan sắc tươi trẻ với nụ cười má lúm không lẫn đi đâu được của mình. Ảnh FBNV Ồn ào chuyện tình cảm của quá khứ hay trở thành bà mẹ 1 con, thời gian cùng những sóng gió cuộc đời không thể khiến Ly Kute già đi. Trái lại cô vẫn mạnh mẽ đứng dậy, nụ cười má lúm vẫn tỏa sáng trên môi. Dù đã 30 tuổi, gương mặt của Ly Kute vẫn vô cùng trẻ trung tươi mới, làn da trắng mịn hồng hào, ánh mắt long lanh... nhan sắc của Ly Kute đến các nàng mới đôi mươi còn phải thầm ghen tị. >> Có thể bạn chưa xem Bất ngờ cuộc sống của những người đẹp chia tay cầu thủ đình đám Việt Nam Ly Kute còn xinh đẹp trẻ trung hơn nhiều so với ngày đóng "Nhật Ký Vàng Anh". Ảnh FBNV Khi đã là mẹ, Ly Kute chuyển hẳn sang style nhẹ nhàng, nữ tính với những thiết kế váy áo đơn giản, hợp với vẻ ngoài cũng như phong cách của mình. Không mấy khi thấy cô ăn mặc táo bạo hay phô diễn vóc dáng mà lúc nào cũng kín đáo, chuẩn mực với hình ảnh mẹ 1 con tuổi 30. Khi đã là mẹ, Ly Kute chuyển hẳn sang style nhẹ nhàng. Ảnh FBNV Không mấy khi thấy cô ăn mặc táo bạo hay phô diễn vóc dáng mà lúc nào cũng kín đáo. Ảnh FBNV Vân Navy Vân Navy là cô gái đã từng đóng Nhật Ký Vàng Anh và 5S Online đình đám một thời. Có thể nói nhắc tới dàn hot girl đời đầu của Hà thành thì không thể không nhắc tới Vân Navy. Luôn là một trong những cái tên đi đầu về xu hướng thời trang, làm đẹp, Vân Navy ngày đó vốn đã vô cùng dễ thương và xinh xắn, nhưng để hoàn thiện hơn, cô không ngại ngần việc PTTM. Nhan sắc của Vân Navy có khá nhiều điểm thay đổi so với trước kia. Ảnh FBNV Một thời gian vắng bóng tại showbiz và khi trở lại công chúng ngỡ ngàng trước nhan sắc khác lạ của Vân Navy. Gương mặt tròn đầy được thay thế bằng dáng hình V-line nhỏ nhắn khiến cô liên tục vướng phải tin đồn "đại tu nhan sắc". Đứng trước nghi vấn này, hot girl chỉ thừa nhận bản thân đã sửa mũi, còn các nét khác đẹp tự nhiên, cằm thon gọn là nhờ giảm cân. Nhan sắc hiện nay của Vân Navy. Ảnh FBNV Cô thường chia sẻ những hình ảnh cuộc sống sang chảnh trên trang cá nhân. Ảnh FBNV Những hình ảnh này của Vân Navy khiến nhiều người ngưỡng mộ. Ảnh FBNV Hồng Đăng Hồng Đăng góp mặt trong Nhật ký Vàng Anh 2 với vai Huy – anh trai Vàng Anh. Nam diễn viên sinh năm 1984 có sự nghiệp diễn xuất thành công với nhiều bộ phim truyền hình nổi tiếng như Chỉ có thể là yêu; Tuổi thanh xuân; Zippo, mù tạt và em; Người phán xử… So với tất cả các bạn diễn năm nào thì Hồng Đăng giờ là người có sự nghiệp diễn xuất thành công nhất. Anh cũng đã xây dựng được cho mình tổ ấm vô cùng hạnh phúc. Hồng Đăng sau 12 năm đã trở thành tên tuổi quen thuộc trên màn ảnh nhỏ. Anh sắm riêng xế hộp tiền tỷ. Ảnh FBNV Cùng với đó, nam diễn viên còn có một cơ ngơi kinh doanh và tổ ấm hạnh phúc bên vợ và hai con. Ảnh FBNV Nhà riêng của Hồng Đăng được bài trí đơn giản nhưng trang nhã, hiện đại. Ảnh FBNV Ngoài thu nhập từ tiền cát-xê đóng phim, anh còn có nguồn thu từ đóng quảng cáo và kinh doanh. Ảnh FBNV Mạnh Quân Mạnh Quân vào vai Tuấn trong phần 1 và vai Quân trong phần 2. Tuy chỉ là nhân vật phụ - bạn thân của Vàng Anh nhưng Mạnh Quân đã tạo được ấn tượng tốt với hình ảnh trẻ trung, tinh nghịch của tuổi học trò. Vai diễn cũng là bước đệm để Mạnh Quân quyết định theo đuổi con đường diễn xuất. Gia đình nhỏ của Mạnh Quân. Ảnh FBNV Mạnh Quân từng có thời gian lấn sân ca hát từ 2008 tới 2010 nhưng không thành công. Năm 2011, Mạnh Quân tái ngộ Minh Hương trong phim Vệt nắng cuối trời. Sau đó, nam diễn viên tham gia phim sitcom 5S Online với vai Quyết "đại ca" và được giới trẻ yêu thích. Những hình ảnh mới đây của Mạnh Quân. Ảnh FBNV Năm 2017 Mạnh Quân đã chính thức lập gia đình và hạ sinh cô con gái đầu lòng. Ảnh FBNV Mạnh Quân hạnh phúc bên vợ và con gái nhỏ. Ảnh FBNV Dàn hot boy, hot girl của 'Nhật ký Vàng Anh' ngày ấy - bây giờ. Có thể nói bên cạnh nội dung thì điều thu hút khán giả của Nhật ký Vàng Anh chính là dàn diễn viên tuổi mới chớm đôi mươi có cách diễn rất tự nhiên và thoải mái. Đặc biệt là dàn diễn viên nữ đã gây ấn tượng cho người xem. Giờ đây, sau 12 năm bộ phim lên sóng, dàn diễn viên mỗi người đã có một cuộc sống riêng. Người thành công trên sự nghiệp nhưng trắc trở, lận đận về tình duyên; người yên ấm, hạnh phúc bên gia đình và sở hữu ngoại hình xinh đẹp, quyến rũ hơn xưa. Hoàng Thuỳ Linh Hành trình 12 năm vượt bóng quá khứ nàng Vàng Anh Đã hơn một thập kỉ trôi qua sau biến cố "Vàng Anh", Hoàng Thuỳ Linh đã có cú lội ngược dòng không hề dễ dàng. Thế nhưng, chính quá khứ đã tôi luyện Hoàng Thùy Linh của hiện tại - một ca sĩ, diễn viên 30 tuổi, xinh đẹp, quyến rũ trên sân khấu, dày dặn trong diễn xuất và yên bình trong cuộc sống. Nhìn lại sự nghiệp của người đẹp từ lúc bước vào nghề, gặp scandal cho đến lúc trở lại như bây giờ khiến ai theo dõi cũng phải “ngả mũ” thán phục. Người hâm mộ hơn 12 năm trước quay lưng, giờ đã học được cách tha thứ, thậm chí nể phục bản lĩnh của cô gái trẻ khi đã bước qua được giông tố cuộc đời một cách ngoạn mục. Trong lịch sử làng giải trí Việt, nghệ sĩ nữ dính tai tiếng clip nóng, thậm chí bị bắt… không thiếu. Nhưng có thể đường đường chính chính tìm lại hào quang của bản thân như Hoàng Thùy Linh thì duy nhất xưa nay chỉ có cô gái trẻ này làm được điều đó. Xem thông tin chi tiết TẠI ĐÂY! >> SAO VIỆT - Cập nhật các thông tin, tin tức nóng nhất trong showbiz Việt Nam hiện nay. ... - Khám phá chuyện đời tư, scandals, hậu trường, gia đình, thời trang, sở thích, gu ăn mặc của các thần tượng đình đám hiện nay như Hoài Linh, Đàm Vĩnh Hưng, Mỹ Tâm, Sơn Tùng M-TP, Sobin Hoàng Sơn,...... hay các cặp đôi được cộng đồng quan tâm như Trấn Thành - Hari Won, Trường Giang - Nhã Phương,..... - Theo dõi tin tức mới nhất, nóng nhất của các Sao Việt ngay nhé! Xem thêm >> Hà Nội vẫn vậy, chẳng có gì thay đổi sau một năm không có mình. Giống như một chiếc áo khoác, qua một mùa đông không mặc, nó vẫn mới và ấm, chỉ là bị vương mùi tủ một chút thôi. Cả bố và mẹ đều bắt taxi ra Nội Bài đón mình. Lấy hành lý xong, mình đứng giữa dòng người tìm những bóng dáng quen thuộc. Bố mẹ đứng ở đằng xa, thấp thoáng trong đám người cao lớn hơn. Mình sốc lại balô, đi chậm về phía ấy. Ngày này gần 20 năm trước, mình vẫn còn chập chững bước về phía vòng tay chờ đợi của bố mẹ, miệng bi bô gọi ba ma. Thời gian cho mình trưởng thành cũng là thời gian mái tóc kia bạc thêm, khuôn mặt kia xuất hiện những nếp nhăn đánh dấu những miền kí ức đã đi qua. Mình chạy lại ôm chầm lấy mẹ. Mẹ cũng khóc, tất nhiên! Mẹ vừa khóc vừa chửi mình 'Tôi có thằng con hư thân mất nết đến như thế là cùng’. Bố thì chỉ đứng vỗ vai mình thôi. Mình gục vào mẹ, chân như muốn quỵ xuống vậy. Con người ta cứ đi khắp chốn, bước trên mọi nẻo đường... Nhưng ấm áp nhất vẫn là con đường về nhà với mẹ. Nước mắt được thể trào ra, mình đổ lỗi tại mẹ mắng. Nhưng trong trái tim này có gì như đang quặn thắt, nhiều hơn nỗi nhớ nhà, nhiều hơn niềm thương mẹ. Một góc Hà Nội của anh? Đâu rồi em? Hà Nội tiễn anh đi nhưng chẳng đón anh về. Lạc lõng biết bao em à... Những bữa cơm mẹ nấu ngon hơn hồi mình còn ở nhà rất nhiều. Không biết có phải một năm vừa qua mẹ chỉ ở nhà học nấu ăn không nữa. Bác Tuấn thi thoảng có đến thăm mẹ, mình biết, vì nhà mình đã có thêm cái bật bia, mẹ để ngay đầu chạn bát cho tiện lấy, tủ lạnh cũng có thêm mấy đồ lung tung như nem chua bọc lá chuối, mực khô, thịt bò khô. Mình cười cười trêu mẹ, bị mẹ cấu cho mấy cái. Thế đấy! Rồi mình có như thế không nhỉ? Cuộc sống bất biến với những thay đổi khôn lường. Mất đi rồi thay thế. Rồi mình sẽ lại yêu. Phải không? Nhưng liệu còn có cô gái nào ngồi ban công gác chân lên thành lan can nhổ lông nách? Có cô gái sáng sớm gọi mình dậy rồi cho mình một phát tát nổ đom đóm mắt? Có cô gái nào rút quần đùi mình nhét vào ống nước? Có cô gái nào ngày này qua ngày khác túm gáy áo quẳng mình vào nhà tắm bắt mình thay sịp? ... Không em thì không ai khác... Có lẽ rồi một ngày, khi anh lang thang trên đường, anh sẽ va phải một cô bé. Có thể cô bé ấy sẽ bị ngã trẹo mắt cá chân, và anh phải đưa cô ấy về nhà. Rồi anh và cô ấy sẽ có số điện thoại của nhau, sẽ liên lạc cho nhau thường xuyên. Và rồi anh và cô ấy sẽ yêu… Có thể lắm chứ? Có bao giờ Vi nghĩ đến điều đó? Nếu một ngày nào anh thuộc về cô gái khác không phải em. Em có đau không? Vi à, mẹ anh đã cho hết lũ mèo của chúng mình rồi… Căn phòng của anh, ban công phòng anh, trống hươ trống hoác… Mẹ đã hủy giàn tường vi, và thay vào đó là giàn hoa giấy hồng rực… Nhà hàng xóm đã làm lưới sắt giăng ngăn cách giữa hai ban công… Anh có thể tự do mặc quần đùi sọc của bố ra ban công đứng uốn éo luyện hàng mà không cần lo sợ bị ai chụp ảnh dìm hàng nữa rồi… Mọi thứ xung quanh anh đang giúp anh cố gắng quên em. Và anh sẽ cố! … Người đầu tiên mình thông báo cho biết tin mình về, là thằng Học! Thằng khỉ, chẳng biết một năm học trung học phổ thông đã khiến mày trưởng thành thêm nhiều chưa. Mình nhẩm lại số anh Đại rồi bấm. Vẫn liên lạc được… - Thằng đéo nào đấy? Nháy nháy cái buồi! - Ơ. Học à? - Bố mày đây. Nói nhanh cho bố còn làm. Nháy cái cục cứt! - Tao mới gọi mày mà. Từ sáng giờ bị nháy máy à? - … - Đường giây bên kia chết tửng một lúc không nói gì - Mày ơi, cụp máy rồi à? Không nhận ra tao à? - Thằng chó... - Ừ thằng chó của mày đấy! - Aaaaaaaaaaaaaaaaa. ịt mẹ mày Hoàng hói! - Hề, nhận ra rồi à? - Về với tao. AAAAAAAAAAA. Toán lớp Mười khó quá, nằm rồi tao suýt bị đúp. - Mày khỏe không? - Khỏe đéo chịu được. Về đây tao cho ngửi rắm. Ha Ha - Ừ ừ, sẽ về. - Về còn gì nữa, thím mày đưa thằng bé con về ở với bà mày, vui lắm! - Tao biết rồi. Bọn trẻ thế nào? - Bọn thằng Giới thì vừa thi tốt nghiệp cấp 2, thằng Lực thì học Công nghiệp trên Thái Nguyên. Tao thì vẫn học ngu như bò tót. Thằng Đạo vẫn khỏe. Vẫn yêu em Nhã. - Còn mày? - Hi hi, về tao kể cho. - Vẫn Thu à? - Bùn cười lắm. Hi hi. - Tao sẽ về. Nhanh thôi. - Đưa cả Vi về nhá. Tao làm cho cái diều to hơn. - Ừ…. Cụp máy! Giá như không có câu cuối cùng của thằng Học, mình sẽ không nặng nề đến thế này. Người thứ hai mình báo tin. Có lẽ không phải gọi điện nữa. Xuống nhà dắt xe phóng đi. Hít đủ mọi thứ mùi của Hà Nội mà thời gian xa đã nhớ lay lắt. Đến trường, phi thẳng vào góc mình hay để xe rồi lao lên lớp. Thằng Hưng lúc ấy đang ngồi bốc phét với bọn thằng Hòa. Nhìn thấy mình đi vào, cả lũ trố mắt ngó 1 lúc, rồi hét ầm ỹ lao vô mình mà vuốt tóc sờ chim. Rồi hỏi han đủ thứ. Trong những câu chuyện chúng nó hỏi thăm, Vi lại xuất hiện như một lẽ tự nhiên trong cuộc sống của mình. Chẳng biết từ bao giờ, em ngang nhiên chiếm một phần quan trọng, mà cứ nhắc đến mình là chẳng thể bỏ qua em như thế? Mình cứ ừ hữ cho qua chuyện. Chỉ có thằng Hưng là chẳng hỏi han gì. Chỉ bá vai mình rủ trưa đi ăn lẩu chào mừng sự quay về của chiến binh thất bại. Hic. Vi thay số, mình không biết làm cách nào để liên lạc với em nữa. Em bắt đầu chặn face mình, không cho mình quan tâm đến em ở mọi nơi. Buồn. Mình lên Tumblr lập một tài khoản blog. Ngày đầu tiên, entry của mình có tiêu đề Không gì cả, với nội dung "Một ngày buồn. Vì bị xua đuổi trên face và mọi nơi khác nên phải mò vào đây. Tạo lập một xó xỉnh mới. Buồn cười thật! Thế này thì chẳng khác gì thời mình ghi nhật ký. Cũng vui. Thế thì hàng ngày ta sẽ ghi nhật ký." Entry thứ 2 "Tỉnh dậy lúc 13h chiều mà trong lúc mơ màng cứ thắc mắc đêm qua thức muộn thế mà sáng nay lại dậy sớm. Đang mừng thầm. Mình thích thức dậy vào buổi sáng sớm để được sống trọn vẹn một ngày, được tận hưởng một cách đầy đủ và chứng kiến loài người quanh mình sinh hoạt đầy đủ. Đêm qua thức tới hơn 3h đêm. Cũng chẳng biết thức để làm gì. Chỉ là không muốn ngủ. Đi làm được một thời gian rồi mà mình vẫn chưa làm quen được với nhịp sống mới, với công việc. Tự dưng không còn muốn đọc sách nhiều như trước. Đi làm đọc cũng miễn cưỡng. Mình vẫn chưa thể tự nhủ rằng, bây giờ mình đã là một nhân viên văn phòng, đang làm nghề chứ không phải là một sinh viên đọc, học để trả bài. Chia tay người yêu từ ngày hôm qua Không gì cả số 1. Hôm nay tỉnh dậy, nhìn sang bên cạnh, thằng em họ đến ở nhờ nhà mình mấy ngày đã đi sinh nhật người yêu từ lúc nào. Kiểm soát lại chỉ thấy mình còn có một mình. Nhưng vẫn thấy việc chia tay dường như đúng đắn và thanh thản. Cũng có thể nó chưa kịp ngấm. Mình uống rượu thì nhanh say chứ cảm xúc thì hình như chậm biểu hiện. Lý trí kiểm soát có vẻ tuyệt đối, và tình cảm thì hơi nghèo nàn. Muốn đi đâu đó vào ngày cuối tuần, mặc dù thời gian này hầu như ngày nào với mình cũng là ngày cuối tuần cả. Nhưng chẳng biết đi đâu, bạn bè không có, người yêu thì chia tay và cũng đã cắt đứt liên lạc. Có vẻ mình đã trở thành một kẻ cô độc. Chẳng biết làm gì, bật máy ghi mấy dòng linh tinh, vớ vẩn này. Thôi, đi đánh răng đã. Vì một thế giới không sâu răng! Entry thứ ba "Đã quyết định kết thúc tất cả chuyện yêu đương. Mấy ngày vừa rồi, mình cố thực hiện một số việc như những nỗ lực cuối cùng nhằm vãn hồi mối tình ba năm. Nhưng những nỗ lực ảnh chẳng đi tới đâu cả. Mình nghĩ mấy ngày này mình thật ngớ ngẩn và thiếu suy nghĩ. Em tỏ ra rất dứt khoát, thậm chí dứt khoát hơn mình nghĩ. Sự dùng dằng của mình không đem lại kết quả khả quan nào, mà chỉ khiến mọi chuyện trở nên dai dẳng và mệt mỏi. Ngày hôm nay, thằng Hưng và mấy thằng bạn lại nhắn tin đề cập tới việc này. Mình cùng lúc nhận thấy, mọi việc đã vượt quá giới hạn đối với mình, và khiến một vài người phải phiền lòng. Rõ ràng là mình không mong muốn như vậy chút nào. Thế thì phải tự thuyết phục mình cho một sự đổi khác và trân trọng quyết định của em. Mọi sự làm phiền chẳng thể vãn hồi điều gì, mà chỉ xâm phạm thêm tới sự tự trọng cần có và đáng có. Chấm. Hết. Dành thời gian mà làm khoa học. Mình cần phải quên em…" Entry thứ tư "Hôm nay là một ngày buồn, và cả những ngày hôm qua cũng vậy. Hôm nay, em chính thức gửi mail nói rằng sẽ cắt đứt liên lạc với mình, đừng lằng nhằng tốn công. Nỗi buồn tràn ngập. 5h chiều, phóng xe lên cầu Long Biên. 6h chiều vơ vẩn một mình trên cầu. Nghĩ rằng mình cần đi, để gió thôi bớt đi những xúc cảm dai dẳng. 6 chiều, qua cầu Chương Dương để tới Bát Tràng - tất cả những nơi ấy mình và em từng đến. Muốn tới mua một cái gì đó để tặng em, nhưng chợ đã đóng cửa. Đành lủi thủi quay về. 7h30 tại cầu Long Biên, ngồi xuống uống một cốc trà tranh như nước cống, để được yên tĩnh, để được ngồi và nhìn và buồn. Trên cầu, các hàng nước tâm lý tới mức xếp hành ghế ngồi theo từng đôi. Mình chọn 1 quán hàng mà ghế để lộn xộn. Chứ ngồi vào những hàng ghế đôi, chiếc ghế còn lại biết để làm gì? Người bán nước vui chuyện hỏi "Bạn gái đâu mà đi một mình?". Chẳng biết trả lời thế nào, đành ậm ừ "Cháu chưa có bạn gái ạ". Thế mà bác ta vẫn chưa tin, một lúc "Cháu ngồi chờ bạn à?". Hic, mình làm gì có bạn. Có em vừa là người yêu, vừa là bạn thì tự mình đánh mất rồi. Biết trách ai bây giờ. Buồn vô hạn khi những cặp đôi yêu nhau qua lại. Mình thèm được như họ quá. Cầm tay người mình yêu và đi. 8h30, ở quảng trường Ba Đình, ngồi đúng vị trí mình đã từng ngồi trong 1 lần giận nhau tưởng như tan vỡ. Đứng giữa mọi người, nén trong lồng ngực những tiếng thở dài. Cô đơn. Ngày hôm nay ngẫu nhiên trở thành ngày mình đi lại những nơi cả hai cùng đến và rất nhiều kỷ niệm. Mình đang níu kéo một cách vô thức. Mở email, đọc lại thư của em gửi. Trong một thoáng mình nghĩ mình ko dám đọc. Em đã quyết ra đi, cũng chẳng còn cách nào khác. Mình không ngờ, lại chính là mình khiến em tổn thương đến mức như vậy. Buồn thật là buồn. Có một sự đổ vỡ thực sự trong mình. Tương lai chẳng nói trước được điều gì. Còn hiện tại, mình đã tự đánh mất em. Ngày mai, mình đã trở thành một kẻ cô độc, chỉ có công việc, không có tình yêu. Còn bây giờ thì mệt quá rồi. Tốt hơn là nên đi ngủ! p/s Xin lỗi em. Anh yêu em, rất nhiều! Entry thứ năm "Giật mình tỉnh giấc. Hoảng hốt ngay trong những phút giây đầu tiên. Cố gắng tự thuyết phục mình đừng suy nghĩ và ngủ tiếp. Nhưng mình có làm được đâu. Những ngày qua có thật nhiều biến cố. Có vài sự đổ vỡ đau lòng. Mất em rồi mình mới thấy tình yêu của em thật quý giá. Nhưng muộn mất rồi. Giờ này, mình ngồi đây, một mình, nhìn vào sự cô độc của đêm. Online facebook, một bạn mất ngủ vì câu nói "Sẽ có lúc người mà bạn từ bỏ…chính là người bạn muốn tìm lại nhất." Câu nói đó đúng với em, hay với mình, hay chẳng đúng chút nào cả? Hoảng hề! Hốt hề! Mọi thứ đã trở lên huyễn ảo và vô định. Những giấc mơ cũng ngày càng hoảng hốt. Ôi, mình biết phải làm gì đây? p/s Nhíp nhỏ ơi, anh nhớ và yêu em nhiều lắm. Lúc này, anh đang yếu lòng." Entry thứ 6 "Hãy hứa đi Hoàng, không nhắn tin, không gọi điện, không níu kéo, không làm phiền người ta nữa" Entry thứ 7 "Ngày hôm qua trên đường về, cũng nhiều xúc cảm lắm. Nhưng bận quá, đi học, rồi lại về làm việc đến sáng, mọi thứ lại kéo đi. Tới giờ là 3h chiều, tỉnh dậy, mò mẫm đi kiếm cái gì ăn. 5, 6h chiều, tan sở, lao vào dòng người chen lấn, tiếng động cơ xe máy, ô tô ầm ào, dù không mệt thì về đến nhà cũng như thấy người không con chút sức lực nào. Hiện tại thì mình chọn nghe nhạc trên đường tan làm. Mình thích cảm giác tiếng động cơ xen lẫn tiếng nhạc, ầm ì và những lời ca. Mình đang đi cạnh dòng người. Cố tình đi thật chậm tất nhiên không chậm quá để mấy ông "3 giây là bấm" phía sau mắng mỏ inh ỏi để tận hưởng thứ âm thanh hỗn tạp giữa gió, nhạc, vừa tiếng động cơ, giữa âm hưởng và tiếng ồn, và giữa những khả thể. Rồi lại tự nghĩ vu vơ, về nhiều thứ, nhiều chuyện, đẩy đưa. Rồi lại thấy mình, cho dù lý tính tới mức nào thì vẫn là 1 thằng con trai có một tâm hồn lãng đãng" Vậy đấy, mình cứ ghi nhật kí hằng ngày, gửi những nỗi buồn vào một thế giới ảo ở đâu đó. Mình vẫn sống, vẫn làm việc, vẫn chăm sóc mẹ, vẫn… nhớ em. Nếu trong từ điển của Tình yêu không có từ CHIA TAY, thì tốt biết mấy! … Vi à, giá như có một phép màu nào đó hóa giải câu chuyện của chúng mình em nhỉ. Anh vẫn thường tự huyễn hoặc bản thân mình như thế! … Rồi mình ốm! Có lẽ khá nặng! Đó là lần đầu tiên mình hiểu được cảm giác ốm tương tư. Nó có thật mọi người ạ. Bải hoải và trống hoác. Mình không thể tập trung vào làm việc, không có hứng ăn uống. Cứ ăn vào là nôn. Đầu óc thì quay cuồng. Nhưng mình phải cảm ơn cơn ốm đó. Vì sau ba ngày mình nằm bẹp trên giường bệnh, mình nhận được điện thoại của Vi. - Alo? - … Số lạ im lặng không nói gì - Alo, nếu không có việc gì mình cụp máy nhé! Mình đang mệt! Chào bạn! - … Mình nghe thấy tiếng thở bên đầu dây bên kia, và tim mình đập loạn xạ lên - Em đúng không? - … - Vi à? - Anh làm cái quái gì đấy? Có cái sức khỏe thôi mà cũng không giữ gìn được cẩn thận là cái kiểu gì? - Anh mệt lắm, Vi đừng mắng anh! - Anh đi chết đi! - Ừ anh đi đây! - Con chó! Liệu mà ăn uống cẩn thận vào không thì đừng trách tôi. Con chó mặt phệ! Con chi hua hua! - Gâu gâu gâu… gâu - …. Mình nghe thấy tiếng phì cười của em - Em có định đến thăm anh không? - Không! Tôi với anh không liên quan gì nữa. Nhưng như thế thì anh cũng phải làm thế nào để khỏe lại đi nếu không muốn tôi chọc tiết 1 phát chết luôn! - Anh biết lỗi rồi … Vi cụp máy, để lại những tiếng tút dài… Mình cố gượng dậy với lấy bát cháo nguội, tách vòi hút ở hộp sữa Vinamilk trên bàn rồi cắm vào bát cháo và cố gắng hút. Đúng rồi, mình cần khỏe lại, nếu không sẽ bị Vi chọc tiết chết. Phía trước mình, sau một thời gian dài đi trong đường hầm tăm tối, đã nhìn thấy ánh sáng của lối ra… Về nhà làm gì khi đau thương dầy xéo cõi cất bước ra chớ có hoài dẫu ước muốn không tiếc thương chi cho buồn cố quên hết đi nào! ĐKVề nhà làm gì khi mây đen vùi lấp lối chốn yên vui đâu cũng có anh kề nhớ ân ái hôm cứ khóc cho vơi niềm thấy trong tim nhẹ vơi bao nỗi sầu. Nhắn với mây có bay mang theo từng cánh thư xanh mà ta giấu trong vẫn trông ngóng em vẫn chờ mong em dẫu xa cách muôn trùng. Nhắn với mây có bay mang theo từng giấc mơ hoang mà ta giấu trong nhung biết bao con đường đã in bước chân người mơ dắt ta về bên nhau hoài. ĐKƠi áng mây trời!Mây có bay về mang theo từng giấc mơ hoang mà ta giấu trong nhung biết bao con đường đã in bước chân người mơ dắt ta về bên nhau hoài. Về đây bên đây bên ơi! Mình và Vi dắt nhau đi lên công viên Hòa Bình chơi cho qua giờ tan tầm. Đi xe bus lúc chiều chiều thế này chỉ khổ thân thôi. Mình thì đang ốm còn Vi cũng yếu sức, không thể chen lấn nổi, chưa kể đến mấy vấn đề trộm cắp, dê xồm, hôi nách… Vi ít nói hơn ngày xưa rất nhiều, cũng không còn vẻ mặt nguy hiểm mỗi khi nghĩ ra trò quậy phá. Mình dắt em đi lững thững, thi thoảng em lại gạt gạt tay mình ra không cho nắm. - Gì vậy? - Em thấy kì kì sao ấy! Hi hi. - Sao kì? - Đây đông người! - Thế anh dẫn Vi vào chỗ nào ít người nhé! - Chỗ nào? - Nhà vệ sinh! Kia kìa. Mình chỉ tay vào cái nhà vệ sinh côngcộng màu xanh xanh. Vi lao vào đấm mình bùm bụp rồi giận dỗi - Hoàng vẫn mấc zậy như xưa! - Hì, thế Vi thích thế nào? - Chẳng thích thế nào cả. Hoàng cứ thế đi! Vi chạy đi trước, mình đi chậm nhìn em lũn cũn đùa nghịch trên cái cầu gỗ ven hồ. Vậy đấy! Tình yêu, đi qua bao nhiêu giông tố, vượt qua nhiều gập ghềnh khó khăn, vẫn sẽ quay về nếu ta chịu đứng vào vị trí của nhau mà thông cảm cho nhau. Mình không cần nói một lời xin lỗi, Vi cũng không cần dài dòng giải thích những gì đã xảy ra. Mọi chuyện rasao, hãy cứ để thời gian trả lời. Tính toán đúng sai thiệt hơn chỉ làm cho tìnhyêu mệt mỏi chán chường. Mà dù có sai thì cũng đã sao? Chẳng phải trong cuộc đời này, chúng ta vẫn cứ mãi lang thang tìm kiếm một người, mà dù ta có sai trái đến đâu, người ấy cũng vẫn nhẹ nhàng cho ta mượn một bờ vai để dựa vào mỗikhi hối hận, mệt mỏi; vẫn nắm chặt tay đi cùng ta trên suốt quãng đường gió bụi mù mịt; vẫn nhẹ nhàng hôn lên tóc ta khi ta bật khóc… Ngồi giữa bãi cỏ rộng, mình và Vi im lặng nhìn về phía trước. Tự nhiên không ai biết nói với ai điều gì. Khoảng im lặng cứ kéo dài mãi…. - Đèn lên rồi! - Hử? - Emnói đèn lên rồi! - Anhkhông hiểu! - Nếunắng tắt thì đèn đường sẽ bật lên! - Ừ… - Vìthế trước mắt chúng ta không bao giờ là bóng tối cả. - Thếđi ngủ? - Đi ngủ tắt đèn là do ta tự tắt! Mình chẳng hiểu Vi nói gì. Nên lại imlặng. Hai đứa ngồi ngắm người chạy thể dục qua lại. Mệt quá, mình nằm xuống bãi cỏ, gối đầu lên đùi Vi, nhìn mây trên trời. Cảm giác bình yên tới mức mình đã nghĩ trên đời này, sẽ chẳng bao giờ có chiến tranh hay tàn sát nếu mấy ông như Hít le mỗi buổi chiều đều ra bãi cỏ gối đầu lên đùi người thương mà ngắm trời mây cây cỏ. Nhìn những đám mây bông bông trên trời đuổi nhau đi, mình mường tượng ra đủ thứ, thi thoảng Vi lại cúi xuống nhìn mình cười. Hạnh phúc khó tả lắm. Bao nhiêu mệt mỏi buồn phiền cũng tan biến. - Mai này mình sinh ba đứa nhé anh! - -Hả? Tự nhiên Vi nói một câu mà mình giật thót, tim như bắn ra ngoài. Tại mình thì vẫn còn trẻ con lon ton quá, em đã nghĩ đến tương lai xa xôi rồi. - Hả gì? Không thích thì thôi! - Không phải, anh thích mà thích mà! Thích lắm! - Emsẽ sinh đứa đầu là con trai, con trai chúng mình sẽ phải to lớn và khỏe mạnh chứ đừng như bố nó '*3* - Anh hơi bị khỏe đấy! – Mình ngồi bật dậy vỗ vỗ cái bắp chuột cùi của mình rồi lại nằm xuống. - - Khỏe như con mèo! Hi hi. Rồi con trai của chúng mình sẽ là một người anh biết yêu thương và chăm sóc hai đứa em. - Thế hai đứa sau là trai hay gái? - Em sẽ sinh đôi 2 bé gái, trong đó một bé là les cũng được. - Cáigì vậy trời. Không sinh hẳn hoi đi lại sinh một đứa nửa đực nửa cái. - Em muốn có một đứa con, hội tụ cả sự mạnh mẽ của nam và yếu đuối của nữ, thêm vào đó là một chút mặc cảm khi sống trong hình dạng không đúng với bản thân sẽ yêu nó hơn cả. Để nó hiểu rằng tạo hóa dù có nhầm, thì luôn có một người mẹ ủ ấm bảo vệ nó. - Để anh xem nào. Mẹ Vi nhỏ tí thế này mà mang thai ba đứa… - Im!– Vi tát nhẹ vào má mình một cái rồi thủ thỉ tiếp – Cả ba đứa con đều phải giống em cho xinh xắn, chứ giống bố nó thì… - Thì sao? – Mình gườm gườm Vi - Thì đến khi đi học bạn bè sẽ hỏi chúng nó là "Tại sao mẹ mày xinh thế mà trông mày như khỉ vậy?". Ha ha Mình bực quá cấu Vi. Ờ thì mình xấutrai. Cũng chả thèm cho con giống bố. Giống mẹ hết cũng được. Mình hơi yếu đuối, nên chẳng mong cho con trai giống mình. Mong nó sẽ đủ sức mạnh để bước dài bước rộng trên cuộc đời này. Mình và Vi đều cũng đã lớn, đã đến lúc mơ về một gia đình nhỏ và những đứa con. Nhưng đến bao giờ mới thực hiện được điều đến những doanh nhân thành đạt, trong tay nắm đủ mọi cổ phần nọ kia, mình lại suy tư về số kiếp. Vẫn biết trời cho mỗi người một phần riêng biệt, nhưngcũng không khỏi hoài nghi. Liệu sau này mình có đủ sức để cho Vi một cuộc sống tốt đẹp như chúng mình vẫn luôn mơ tưởng không? - Hoàng nghĩ gì mà im im đó? - Vi có bao giờ thấy mặc cảm khi yêu trai nghèo không? - Mặc cảm gì? - Anh không bao giờ đưa Vi đi ăn ở các nhà hàng sang trọng, không có ô tô, lúc nào cũng chỉ biết vi vu xe đạp xe máy bụi mù. - Rồi sao? Đi đến nơi sang trọng với đi ô tô thì có gì hay hơn à? Cứng lưỡi! Mọe chứ nói chuyện với bà nội này như nói chuyện với đầu gối luôn. Chẳng bao giờ hưởng ứng gì cả. Toàn đập lại người ta không à. - Vi không thích đến nơi sang trọng, không thích đi ô tô sao? - Chả thấy có gì để thích. - Thế đi bao giờ chưa? - Đi đầy. - Đi với ai? - A Jun, với các bạn Nhiếp ảnh. - Cái gì? - Gì gì? Đi vài lần thôi mà. Chả thấy thích! - Thật không? - Thật, Vi thích ngồi lề đường, thích uống trà đá, thích ăn tào phớ dạo, thích lang thang hít bụi. Hôm nào rảnh em sẽ ăn mặc rách rưới cầm nón đi ăn xin cho Hoàng xem. Mình cười lăn khi nghĩ đến cảnh Vi đầu tóc bù xù, bôi nhọ nồi khắp mặt, bận đồ rách đi ăn xin. Lần đầu tiên mình gặp một cô gái chỉ thích những điều giản dị như Vi. - - Hoàng đừng bao giờ nghĩ lung tung. Em yêu Hoàng có phải vì tiền bạc đâu. - Anh chỉ sợ làm Vi khổ thôi. - Khổ chi? Từ bé đi xem bói, thầy đã nói em là đứa sống sung sướng vật chất, chẳng làm gì cũng có người đem tiền đến cho. Sau này lớn lại xinh xắn nên các anh trai dại Vi đầy rẫy kìa. Nhưng Vi chẳng thèm. - Vi mà như vậy thế nào bạn bè cũng nói Vi bị anh chài cho xem. - Bị chài thì sao? Tức thật. Nói cái gì cũng vênh mặt lên hỏi mỗi 1 câu "Thì sao?". Mình làm sao biết được là nó sẽ ra sao? Tương lai ở mãi tít đằng xa. Mình chỉ sợ rằng Vi không suy nghĩ kĩ mà chọn lựa sai ở hiện tại. Sau này hối hận cũng đâu còn kịp nữa. - Sau này anh nghèo đến mức phải đi bán rong thì Vi làm thế nào? - Em sẽ đi theo, sẽ vác theo cái đàn cò. Em biết hát, em cũng sẽ đi hát rong cùng Hoàng kiếm tiền. - Bị côn đồ đánh thì sao? - Thì về thuê một lũ côn đồ khác đến đánh lại. - Thế tiền đâu thuê côn đồ? - Lúc ấy sẽ đi xin các anh trai dại. Trời ơi, đến phát khùng mất thôi. Cãi nhau với Vi chỉ tổ hại óc. Mình và Vi cứ chí chóe với nhau đến tận 7h tối. Quên hết cả thời gian và gọi về báo mẹ cắt cơm tối. Cãi nhau mỏi mồm rồi thì hai đứatrẻ con lại dắt nhau ra bắt xe bus đi về. Ngồi trên xe, Vi lại hát mấy bài hát trẻ con, mặc kệ người trên xe cứ nhìn hai đứa chằm chằm. Chỉ có mỗi mình là ngại. Còn hơi tủi thân nữa. Vi thì xinh, còn mình thì… Quả đầu chó gặm thằng Học mới cắt cho làm nhan sắc vốn đã ở mức âm của mình giờ càng tụt dốc thảm hại. Vi thì chẳng bao giờ thèm để ý đến mấy điều ấy. Nàng cứ làm những gì nàng thích, mặc kệ mọi người mọi thứ xung quanh. Lúc sau Vi nghiêng người gục vào vai mình, nhẹ nhàng. Tóc Vi thơm như mùi kẹo, thứ mùi riêng biệt mà mình chẳng baogiờ tìm thấy ở nơi nào khác ngoài em. Lần tìm tay Vi, nắm chặt. Để hiểu rằng bên cạnh mình còn có một bờ vai, để hiểu rằng trong vũ trụ còn chứa một mảnh ghép duy nhất gắn kết với mình. Sau này, sẽ yêu nhau chăm sóc cho nhau được mãi không? Có sinh được ba đứa con như mơ ước và có được một gia đình nhỏ xinh không? Có dắt được nhau đi qua những giận hờn tủi hổ, bước qua những gập ghềnh vấp ngã? Có tình yêu đã khó. Vun đắp nó cũng chẳng dễ dàng gì. Ước chi, đôi tay này đủ lớn, trái tim này đủ mạnh, để níu giữ ước mơ hi vọng. Cả đời nàychỉ mong có thế. Xuống xe bus, mình đi bộ cùng Vi về tận cổng nhà. Vi lại hát. Cứ hát xong một bài lại quay sang hỏi "Hoàng nghe nữa không?". Chưa kịp cho mình trả lời Vi hát luôn. Chả hiểu hỏi ý kiến mình làm cái gì? Vi hát được 6 bài, toàn những bài như "Con gà trống có cái mào đỏ, chân có cựa, gà trống gáy ò ó o", "Con ếch nó leo cái võng rách, con ếch nó leo cái võng rách, nó leo xong nó liền ngã cáp ụp, ối thôi đau nó liền cạch đến già", "Mẹ ơi tại sao con bướm bay cao, con ong làm mật, con kiến tha mồi…". Mà hát bài nào là gân cổ bài đấy. Đi qua nhà nào có chó là đều bị sủa ầm ỹ. Mình bịt mồm Vi lại nạt - Vicó im không? - Hehe… Vi cười nhăn nhở, khuôn mặt nguy hiểm bất thình lình. Mình tự nhiên thấy gai gai người. Nhìn xuống! Biết ngay mà. Bà nội lại giở trò. Đi qua cây cước cao đầu ngõ, Vi đã thó ngay một con sâu cước xanh lè, lông lá lởm chởm. Em lừa lừa cài nó vào vạt áo mình. Nhìn thấy con sâu cứ rướn người bầy nhầy như con đỉa. Mình vừa chạy vừa hét. Mấc zậy thật. Mình đã sợ côn trùng từ nhỏ mà lúc nào cũng dọa mình. Chó trong ngõ cứ sủa ầm ỹ theo tiếng mình hét. Khóc lóc gào rú thế nào Vi cũng không nhúp con sâu ra cho. Cuốicùng mình đành phải cởi áo ra rũ rũ mạnh mới hất được con vật khủng khiếp ấy đi. Hãi đến mức nhớ nguyên xi cảm giác khủng hoảng lần bị Vi bỏ gián vào áo. - Em giỏi quá! Làm anh suýt chết được đó! - - Híhí, em chỉ muốn kiểm tra xem có đúng là Hoàng của em không mà!. - Thế có đúng Hoàng của Vi không? - Ứ đúng! - Thiệt không? - Hông! Hy hy Vi ùa vào lòng mình ôm chặt, rồi kéo mình chạy đi. Dù bị dọa cho suýt vỡ mật mà chết, nhưng nhìn em cười vui nhưthế, tim mình cũng thấy ấm áp trở lại. - Sau này, dù chúng mình có nghi ngờ tình cảm của nhau, dù xuất hiện những xa xôi cách trở, thì hãy đủ bình tĩnh để lặng, để quay đầu nhìn lại, để biết ai đúng ai sai, chứ đừng vội vã buông tay Hoàng nhé! Em đã dành 3 năm cuộc đời mình để yêu anh, và chắc chắn cả phần đời còn lại! Những ngày qua... Ngày nào cũng trôi qua cùng trăm nghìn câu chuyện, thú vị và tẻ nhạt, độc đáo và thường xuyên hay chỉ là những lúc rảnh rỗi với những suy nghĩ hẫng hụt đến thẫn người. Cái cảm giác hồn lúc nào cũng mê đắm trong những toan tính không đâu, những ngọt ngào quên lãng và thiếu thốn dịu dàng. Cuộc sống có cần quá thiếu tình đến thế không khi xuôi ngược mà vẫn chạm vào nhau, vô hình mà cố quên. Nhỏ nhoi một điều ước được sống thật với nhau, thật trần trụi và thật đến gai người. Và có cả những điều thật thà đến mềm lòng, dịu dàng và ân cần với những tình cảm chẳng thể gọi tên. Âu cũng một kiếp đấy, sống trọn đi rồi hẵng tính toán thêm cho người. Hãy cứ đúng là một khối đa diện đầy màu sắc và ẩn giấu bình yên bên trong mình. Đừng lỗi nhịp trước những biến cố hay lắng lo thường tình. Đi bên Vi, lúc nào cũng có cảm giác thu đã về, se se và man mác.

nhat ky hoang vi